次 cì 梦 mèng 湘 xiāng 登 dēng 海 hǎi 陵 líng 城 chéng 韵 yùn - - 江 jiāng 云 yún 龙 lóng
黯 àn 澹 dàn 春 chūn 容 róng 久 jiǔ 不 bù 晴 qíng , , 天 tiān 时 shí 人 rén 事 shì 两 liǎng 心 xīn 惊 jīng 。 。
匹 pǐ 夫 fū 何 hé 责 zé 齐 qí 兴 xīng 废 fèi , , 古 gǔ 道 dào 论 lùn 交 jiāo 一 yī 死 sǐ 生 shēng 。 。
许 xǔ 有 yǒu 青 qīng 山 shān 埋 mái 俊 jùn 骨 gǔ , , 怕 pà 无 wú 黄 huáng 竹 zhú 写 xiě 哀 āi 声 shēng 。 。
神 shén 仙 xiān 儿 ér 女 nǚ 终 zhōng 能 néng 累 lèi , , 婚 hūn 嫁 jià 何 hé 年 nián 毕 bì 向 xiàng 平 píng 。 。
次梦湘登海陵城韵。清代。江云龙。黯澹春容久不晴,天时人事两心惊。 匹夫何责齐兴废,古道论交一死生。 许有青山埋俊骨,怕无黄竹写哀声。 神仙儿女终能累,婚嫁何年毕向平。