金 jīn 山 shān 口 kǒu - - 朱 zhū 昆 kūn 田 tián
四 sì 围 wéi 山 shān 色 sè 翠 cuì 相 xiāng 连 lián , , 积 jī 潦 lǎo 成 chéng 湖 hú 远 yuǎn 浸 jìn 天 tiān 。 。
千 qiān 尺 chǐ 败 bài 堤 dī 眠 mián 断 duàn 虹 hóng , , 一 yī 丸 wán 寒 hán 日 rì 落 luò 荒 huāng 烟 yān 。 。
水 shuǐ 夫 fū 拄 zhǔ 杖 zhàng 争 zhēng 驮 tuó 客 kè , , 舟 zhōu 子 zǐ 拿 ná 篙 gāo 横 héng 索 suǒ 钱 qián 。 。
道 dào 路 lù 杠 gāng 梁 liáng 尽 jǐn 王 wáng 政 zhèng , , 由 yóu 来 lái 迂 yū 阔 kuò 独 dú 前 qián 贤 xián 。 。
金山口。清代。朱昆田。四围山色翠相连,积潦成湖远浸天。 千尺败堤眠断虹,一丸寒日落荒烟。 水夫拄杖争驮客,舟子拿篙横索钱。 道路杠梁尽王政,由来迂阔独前贤。