江 jiāng 上 shàng 闻 wén 笛 dí - - 萨 sà 都 dōu 剌 lá
江 jiāng 上 shàng 何 hé 人 rén 吹 chuī 竹 zhú 笛 dí , , 水 shuǐ 浅 qiǎn 沙 shā 寒 hán 龙 lóng 夜 yè 泣 qì 。 。
鲛 jiāo 人 rén 水 shuǐ 底 dǐ 织 zhī 冰 bīng 绡 xiāo , , 洒 sǎ 泪 lèi 成 chéng 珠 zhū 露 lù 华 huá 湿 shī 。 。
银 yín 河 hé 耿 gěng 耿 gěng 波 bō 茫 máng 茫 máng , , 雁 yàn 奴 nú 打 dǎ 更 gēng 沙 shā 溆 xù 傍 bàng 。 。
更 gēng 深 shēn 绣 xiù 被 bèi 夜 yè 寒 hán 重 zhòng , , 明 míng 月 yuè 梅 méi 花 huā 满 mǎn 地 dì 霜 shuāng 。 。
江上闻笛。元代。萨都剌。江上何人吹竹笛,水浅沙寒龙夜泣。 鲛人水底织冰绡,洒泪成珠露华湿。 银河耿耿波茫茫,雁奴打更沙溆傍。 更深绣被夜寒重,明月梅花满地霜。