重 chóng 九 jiǔ 龙 lóng 岩 yán 登 dēng 高 gāo - - 吴 wú 鸿 hóng 恩 ēn
才 cái 报 bào 兰 lán 秋 qiū 又 yòu 菊 jú 秋 qiū , , 重 chóng 阳 yáng 重 zhòng 到 dào 藿 huò 川 chuān 游 yóu 。 。
亭 tíng 高 gāo 风 fēng 急 jí 鸣 míng 蝉 chán 翼 yì , , 岩 yán 古 gǔ 云 yún 生 shēng 傍 bàng 马 mǎ 头 tóu 。 。
祭 jì 野 yě 弥 mí 增 zēng 霜 shuāng 露 lù 感 gǎn , , 催 cuī 租 zū 漫 màn 作 zuò 稻 dào 粱 liáng 谋 móu 。 。
故 gù 乡 xiāng 山 shān 好 hǎo 难 nán 为 wéi 别 bié , , 人 rén 去 qù 还 hái 因 yīn 桂 guì 树 shù 留 liú 。 。
重九龙岩登高。清代。吴鸿恩。才报兰秋又菊秋,重阳重到藿川游。 亭高风急鸣蝉翼,岩古云生傍马头。 祭野弥增霜露感,催租漫作稻粱谋。 故乡山好难为别,人去还因桂树留。