潼 tóng 关 guān 用 yòng 崆 kōng 峒 tóng 元 yuán 韵 yùn 吊 diào 孙 sūn 司 sī 马 mǎ - - 吕 lǚ 履 lǚ 恒 héng
汉 hàn 京 jīng 形 xíng 胜 shèng 枕 zhěn 雄 xióng 关 guān , , 指 zhǐ 顾 gù 山 shān 川 chuān 一 yī 掌 zhǎng 间 jiān 。 。
地 dì 险 xiǎn 半 bàn 开 kāi 函 hán 谷 gǔ 月 yuè , , 天 tiān 青 qīng 惟 wéi 见 jiàn 首 shǒu 阳 yáng 山 shān 。 。
中 zhōng 官 guān 赐 cì 剑 jiàn 来 lái 何 hé 疾 jí , , 司 sī 马 mǎ 麾 huī 戈 gē 去 qù 不 bù 还 hái 。 。
万 wàn 古 gǔ 黄 huáng 河 hé 流 liú 血 xiě 泪 lèi , , 春 chūn 风 fēng 惨 cǎn 澹 dàn 旅 lǚ 人 rén 颜 yán 。 。
潼关用崆峒元韵吊孙司马。清代。吕履恒。汉京形胜枕雄关,指顾山川一掌间。 地险半开函谷月,天青惟见首阳山。 中官赐剑来何疾,司马麾戈去不还。 万古黄河流血泪,春风惨澹旅人颜。