荒 huāng 谷 gǔ - - 吴 wú 清 qīng 鹏 péng
路 lù 细 xì 通 tōng 山 shān 石 shí , , 林 lín 深 shēn 覆 fù 野 yě 篁 huáng 。 。
乱 luàn 花 huā 开 kāi 废 fèi 冢 zhǒng , , 孤 gū 鸟 niǎo 下 xià 寒 hán 塘 táng 。 。
牧 mù 迹 jī 缘 yuán 溪 xī 尽 jǐn , , 樵 qiáo 声 shēng 隔 gé 岭 lǐng 长 zhǎng 。 。
平 píng 生 shēng 爱 ài 岑 cén 寂 jì , , 此 cǐ 地 dì 太 tài 幽 yōu 荒 huāng 。 。
荒谷。清代。吴清鹏。路细通山石,林深覆野篁。 乱花开废冢,孤鸟下寒塘。 牧迹缘溪尽,樵声隔岭长。 平生爱岑寂,此地太幽荒。