秋 qiū 尽 jǐn - - 戴 dài 表 biǎo 元 yuán
秋 qiū 尽 jǐn 空 kōng 山 shān 无 wú 处 chǔ 寻 xún , , 西 xī 风 fēng 吹 chuī 入 rù 鬓 bìn 华 huá 深 shēn 。 。
十 shí 年 nián 世 shì 事 shì 同 tóng 纨 wán 扇 shàn , , 一 yī 夜 yè 交 jiāo 情 qíng 到 dào 楮 chǔ 衾 qīn 。 。
骨 gǔ 警 jǐng 如 rú 医 yī 知 zhī 冷 lěng 热 rè , , 诗 shī 多 duō 当 dāng 历 lì 记 jì 晴 qíng 阴 yīn 。 。
无 wú 聊 liáo 最 zuì 苦 kǔ 梧 wú 桐 tóng 树 shù , , 搅 jiǎo 动 dòng 江 jiāng 湖 hú 万 wàn 里 lǐ 心 xīn 。 。
秋尽。元代。戴表元。秋尽空山无处寻,西风吹入鬓华深。 十年世事同纨扇,一夜交情到楮衾。 骨警如医知冷热,诗多当历记晴阴。 无聊最苦梧桐树,搅动江湖万里心。