喜 xǐ 茅 máo 天 tiān 石 shí 至 zhì 即 jí 和 hé 原 yuán 韵 yùn - - 吴 wú 绮 qǐ
清 qīng 溪 xī 曲 qū 曲 qū 绕 rào 黄 huáng 田 tián , , 每 měi 为 wèi 怀 huái 人 rén 怅 chàng 各 gè 天 tiān 。 。
孤 gū 舫 fǎng 江 jiāng 头 tóu 来 lái 细 xì 雨 yǔ , , 一 yī 檠 qíng 花 huā 里 lǐ 话 huà 寒 hán 烟 yān 。 。
当 dāng 年 nián 宦 huàn 迹 jī 空 kōng 留 liú 梦 mèng , , 此 cǐ 夕 xī 乡 xiāng 心 xīn 暂 zàn 解 jiě 悬 xuán 。 。
风 fēng 雪 xuě 漫 màn 漫 màn 人 rén 渐 jiàn 老 lǎo , , 客 kè 窗 chuāng 犹 yóu 喜 xǐ 对 duì 床 chuáng 眠 mián 。 。
喜茅天石至即和原韵。清代。吴绮。清溪曲曲绕黄田,每为怀人怅各天。 孤舫江头来细雨,一檠花里话寒烟。 当年宦迹空留梦,此夕乡心暂解悬。 风雪漫漫人渐老,客窗犹喜对床眠。