惠 huì 山 shān 德 dé 水 shuǐ 亭 tíng 傍 bàng 大 dà 树 shù 为 wèi 风 fēng 所 suǒ 撼 hàn 或 huò 请 qǐng 伐 fá 之 zhī 澹 dàn 心 xīn 作 zuò 留 liú 树 shù 诗 shī 因 yīn 次 cì 其 qí 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 吴 wú 绮 qǐ
陆 lù 羽 yǔ 煎 jiān 茶 chá 处 chù , , 江 jiāng 南 nán 独 dú 此 cǐ 亭 tíng 。 。
有 yǒu 人 rén 如 rú 水 shuǐ 洁 jié , , 得 dé 树 shù 与 yǔ 山 shān 青 qīng 。 。
岁 suì 久 jiǔ 烟 yān 霜 shuāng 古 gǔ , , 天 tiān 空 kōng 草 cǎo 木 mù 灵 líng 。 。
遭 zāo 逢 féng 真 zhēn 羡 xiàn 汝 rǔ , , 摧 cuī 折 shé 我 wǒ 曾 céng 经 jīng 。 。
惠山德水亭傍大树为风所撼或请伐之澹心作留树诗因次其韵 其一。清代。吴绮。陆羽煎茶处,江南独此亭。 有人如水洁,得树与山青。 岁久烟霜古,天空草木灵。 遭逢真羡汝,摧折我曾经。