赋 fù 得 dé 送 sòng 秋 qiū 兼 jiān 送 sòng 客 kè 送 sòng 友 yǒu 沂 yí 还 hái 广 guǎng 陵 líng 其 qí 四 sì - - 吴 wú 绮 qǐ
柳 liǔ 渐 jiàn 无 wú 堪 kān 折 zhé , , 新 xīn 寒 hán 况 kuàng 古 gǔ 城 chéng 。 。
衣 yī 宽 kuān 残 cán 日 rì 路 lù , , 酒 jiǔ 急 jí 大 dà 江 jiāng 声 shēng 。 。
天 tiān 远 yuǎn 何 hé 堪 kān 问 wèn , , 云 yún 多 duō 不 bù 肯 kěn 晴 qíng 。 。
河 hé 梁 liáng 闻 wén 晚 wǎn 吹 chuī , , 相 xiāng 送 sòng 重 chóng 行 xíng 行 xíng 。 。
赋得送秋兼送客送友沂还广陵 其四。清代。吴绮。柳渐无堪折,新寒况古城。 衣宽残日路,酒急大江声。 天远何堪问,云多不肯晴。 河梁闻晚吹,相送重行行。