悼 dào 亡 wáng 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 振 zhèn 钧 jūn
年 nián 年 nián 泪 lèi 向 xiàng 诗 shī 中 zhōng 洒 sǎ , , 恶 è 谶 chèn 谁 shéi 知 zhī 竟 jìng 属 shǔ 卿 qīng 。 。
情 qíng 海 hǎi 几 jǐ 时 shí 惊 jīng 一 yī 变 biàn , , 神 shén 山 shān 此 cǐ 去 qù 了 le 三 sān 生 shēng 。 。
遣 qiǎn 函 hán 犹 yóu 道 dào 将 jiāng 归 guī 速 sù , , 灵 líng 药 yào 终 zhōng 难 nán 与 yǔ 命 mìng 争 zhēng 。 。
最 zuì 是 shì 回 huí 肠 cháng 不 bù 堪 kān 忆 yì , , 飘 piāo 风 fēng 零 líng 雨 yǔ 落 luò 花 huā 声 shēng 。 。
悼亡四首 其一。清代。李振钧。年年泪向诗中洒,恶谶谁知竟属卿。 情海几时惊一变,神山此去了三生。 遣函犹道将归速,灵药终难与命争。 最是回肠不堪忆,飘风零雨落花声。