登 dēng 妙 miào 光 guāng 阁 gé - - 宋 sòng 华 huá 金 jīn
为 wèi 厌 yàn 市 shì 城 chéng 喧 xuān , , 来 lái 访 fǎng 化 huà 人 rén 境 jìng 。 。
振 zhèn 衣 yī 登 dēng 高 gāo 阁 gé , , 秋 qiū 空 kōng 挂 guà 岚 lán 影 yǐng 。 。
古 gǔ 松 sōng 临 lín 危 wēi 栏 lán , , 俯 fǔ 身 shēn 摩 mó 其 qí 顶 dǐng 。 。
正 zhèng 始 shǐ 诸 zhū 先 xiān 民 mín , , 于 yú 此 cǐ 曾 céng 煮 zhǔ 茗 míng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 话 huà 畴 chóu 昔 xī , , 故 gù 物 wù 存 cún 石 shí 鼎 dǐng 。 。
弹 tán 指 zhǐ 三 sān 生 shēng 间 jiān , , 悠 yōu 然 rán 发 fā 深 shēn 省 xǐng 。 。
登妙光阁。清代。宋华金。为厌市城喧,来访化人境。 振衣登高阁,秋空挂岚影。 古松临危栏,俯身摩其顶。 正始诸先民,于此曾煮茗。 老僧话畴昔,故物存石鼎。 弹指三生间,悠然发深省。