和 hé 家 jiā 大 dà 人 rén 《 《 春 chūn 日 rì 雨 yǔ 中 zhōng 同 tóng 靳 jìn 熊 xióng 封 fēng 儿 ér 至 zhì 过 guò 沧 cāng 浪 láng 亭 tíng 二 èr 首 shǒu 》 》 其 qí 一 yī - - 宋 sòng 至 zhì
客 kè 问 wèn 沧 cāng 浪 láng 胜 shèng , , 相 xiāng 将 jiāng 过 guò 北 běi 埼 qí 。 。
林 lín 光 guāng 初 chū 度 dù 雨 yǔ , , 水 shuǐ 气 qì 欲 yù 侵 qīn 衣 yī 。 。
失 shī 却 què 青 qīng 山 shān 色 sè , , 翛 xiāo 然 rán 白 bái 鹭 lù 飞 fēi 。 。
最 zuì 怜 lián 新 xīn 插 chā 柳 liǔ , , 春 chūn 浅 qiǎn 早 zǎo 依 yī 依 yī 。 。
和家大人《春日雨中同靳熊封儿至过沧浪亭二首》 其一。清代。宋至。客问沧浪胜,相将过北埼。 林光初度雨,水气欲侵衣。 失却青山色,翛然白鹭飞。 最怜新插柳,春浅早依依。