春 chūn 日 rì 过 guò 灵 líng 岩 yán 元 yuán 墓 mù 看 kàn 梅 méi 其 qí 二 èr - - 宋 sòng 至 zhì
砚 yàn 山 shān 高 gāo 不 bù 极 jí , , 亭 tíng 午 wǔ 访 fǎng 禅 chán 林 lín 。 。
磬 qìng 响 xiǎng 云 yún 烟 yān 外 wài , , 湖 hú 明 míng 竹 zhú 树 shù 深 shēn 。 。
美 měi 人 rén 长 zhǎng 寂 jì 寞 mò , , 霸 bà 业 yè 总 zǒng 销 xiāo 沉 chén 。 。
小 xiǎo 立 lì 空 kōng 台 tái 望 wàng , , 春 chūn 风 fēng 忆 yì 鼓 gǔ 琴 qín 。 。
春日过灵岩元墓看梅 其二。清代。宋至。砚山高不极,亭午访禅林。 磬响云烟外,湖明竹树深。 美人长寂寞,霸业总销沉。 小立空台望,春风忆鼓琴。