子 zǐ 夜 yè 闻 wén 歌 gē 兴 xìng 尽 jìn 而 ér 返 fǎn - - 李 lǐ 宣 xuān 龚 gōng
端 duān 坐 zuò 真 zhēn 堪 kān 拟 nǐ 陆 lù 沈 shěn , , 小 xiǎo 车 chē 聊 liáo 遣 qiǎn 散 sàn 幽 yōu 襟 jīn 。 。
月 yuè 寒 hán 水 shuǐ 影 yǐng 微 wēi 妨 fáng 路 lù , , 风 fēng 远 yuǎn 歌 gē 声 shēng 细 xì 出 chū 林 lín 。 。
物 wù 外 wài 寡 guǎ 欢 huān 成 chéng 独 dú 往 wǎng , , 人 rén 间 jiān 可 kě 语 yǔ 算 suàn 知 zhī 音 yīn 。 。
归 guī 来 lái 百 bǎi 念 niàn 仍 réng 消 xiāo 歇 xiē , , 只 zhǐ 有 yǒu 霜 shuāng 檠 qíng 对 duì 苦 kǔ 吟 yín 。 。
子夜闻歌兴尽而返。清代。李宣龚。端坐真堪拟陆沈,小车聊遣散幽襟。 月寒水影微妨路,风远歌声细出林。 物外寡欢成独往,人间可语算知音。 归来百念仍消歇,只有霜檠对苦吟。