同 tóng 徐 xú 松 sōng 之 zhī 登 dēng 山 shān 上 shàng 人 rén 草 cǎo 阁 gé - - 杜 dù 岕 jiè
雨 yǔ 余 yú 山 shān 黛 dài 豁 huō , , 携 xié 手 shǒu 问 wèn 郊 jiāo 原 yuán 。 。
茗 míng 色 sè 青 qīng 于 yú 树 shù , , 花 huā 光 guāng 红 hóng 过 guò 村 cūn 。 。
爱 ài 僧 sēng 能 néng 种 zhòng 菜 cài , , 礼 lǐ 佛 fó 恰 qià 窥 kuī 园 yuán 。 。
默 mò 坐 zuò 忘 wàng 酬 chóu 对 duì , , 都 dōu 妇 fù 画 huà 旨 zhǐ 论 lùn 。 。
同徐松之登山上人草阁。清代。杜岕。雨余山黛豁,携手问郊原。 茗色青于树,花光红过村。 爱僧能种菜,礼佛恰窥园。 默坐忘酬对,都妇画旨论。