重 zhòng 寓 yù 准 zhǔn 提 tí 精 jīng 舍 shè 感 gǎn 赋 fù - - 李 lǐ 锴 kǎi
客 kè 有 yǒu 风 fēng 尘 chén 者 zhě , , 飘 piāo 然 rán 天 tiān 地 dì 中 zhōng 。 。
重 chóng 来 lái 沧 cāng 海 hǎi 上 shàng , , 直 zhí 在 zài 故 gù 园 yuán 东 dōng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 映 yìng 华 huá 发 fà , , 孤 gū 云 yún 覆 fù 断 duàn 蓬 péng 。 。
精 jīng 蓝 lán 诸 zhū 品 pǐn 净 jìng , , 独 dú 与 yǔ 旧 jiù 时 shí 同 tóng 。 。
重寓准提精舍感赋。清代。李锴。客有风尘者,飘然天地中。 重来沧海上,直在故园东。 芳草映华发,孤云覆断蓬。 精蓝诸品净,独与旧时同。