晚 wǎn 泊 pō 清 qīng 紫 zǐ 港 gǎng - - 李 lǐ 锴 kǎi
断 duàn 雁 yàn 轻 qīng 鸥 ōu 共 gòng 渺 miǎo 然 rán , , 殊 shū 方 fāng 此 cǐ 夜 yè 客 kè 愁 chóu 偏 piān 。 。
可 kě 怜 lián 寒 hán 角 jiǎo 为 wèi 谁 shuí 苦 kǔ , , 何 hé 处 chǔ 孤 gū 帆 fān 且 qiě 自 zì 悬 xuán 。 。
水 shuǐ 气 qì 欲 yù 生 shēng 山 shān 嶂 zhàng 雨 yǔ , , 天 tiān 风 fēng 不 bù 散 sàn 石 shí 林 lín 烟 yān 。 。
世 shì 情 qíng 老 lǎo 大 dà 都 dū 心 xīn 折 zhé , , 倚 yǐ 棹 zhào 空 kōng 江 jiāng 独 dú 火 huǒ 前 qián 。 。
晚泊清紫港。清代。李锴。断雁轻鸥共渺然,殊方此夜客愁偏。 可怜寒角为谁苦,何处孤帆且自悬。 水气欲生山嶂雨,天风不散石林烟。 世情老大都心折,倚棹空江独火前。