承 chéng 君 jūn 衡 héng 叔 shū 干 gàn 远 yuǎn 送 sòng 赋 fù 此 cǐ 以 yǐ 别 bié - - 戴 dài 良 liáng
长 cháng 风 fēng 吹 chuī 度 dù 海 hǎi 东 dōng 边 biān , , 惯 guàn 听 tīng 潮 cháo 声 shēng 已 yǐ 十 shí 年 nián 。 。
往 wǎng 事 shì 免 miǎn 成 chéng 尘 chén 扑 pū 面 miàn , , 新 xīn 愁 chóu 唯 wéi 有 yǒu 雪 xuě 盈 yíng 颠 diān 。 。
半 bàn 生 shēng 望 wàng 眼 yǎn 迷 mí 辽 liáo 鹤 hè , , 一 yī 夜 yè 归 guī 心 xīn 到 dào 蜀 shǔ 鹃 juān 。 。
远 yuǎn 赋 fù 《 《 骊 lí 驹 jū 》 》 惭 cán 二 èr 妙 miào , , 纵 zòng 歌 gē 安 ān 得 dé 酒 jiǔ 如 rú 川 chuān 。 。
承君衡叔干远送赋此以别。元代。戴良。长风吹度海东边,惯听潮声已十年。 往事免成尘扑面,新愁唯有雪盈颠。 半生望眼迷辽鹤,一夜归心到蜀鹃。 远赋《骊驹》惭二妙,纵歌安得酒如川。