还 hái 发 fā 闾 lǘ 延 yán 留 liú 赠 zèng 白 bái 瞿 qú 山 shān 赵 zhào 绛 jiàng 雪 xuě - - 李 lǐ 尚 shàng 迪 dí
归 guī 旌 jīng 东 dōng 指 zhǐ 路 lù 无 wú 穷 qióng , , 靺 mò 鞨 hé 遗 yí 墟 xū 落 luò 照 zhào 红 hóng 。 。
山 shān 泽 zé 气 qì 蒸 zhēng 常 cháng 作 zuò 雨 yǔ , , 铙 náo 笳 jiā 声 shēng 咽 yàn 故 gù 多 duō 风 fēng 。 。
他 tā 时 shí 我 wǒ 恋 liàn 空 kōng 桑 sāng 宿 sù , , 今 jīn 日 rì 谁 shuí 推 tuī 大 dà 树 shù 功 gōng 。 。
离 lí 思 sī 乡 xiāng 愁 chóu 同 tóng 错 cuò 莫 mò , , 戍 shù 楼 lóu 西 xī 去 qù 月 yuè 如 rú 弓 gōng 。 。
还发闾延留赠白瞿山赵绛雪。清代。李尚迪。归旌东指路无穷,靺鞨遗墟落照红。 山泽气蒸常作雨,铙笳声咽故多风。 他时我恋空桑宿,今日谁推大树功。 离思乡愁同错莫,戍楼西去月如弓。