宿 sù 鸡 jī 山 shān 寺 sì 其 qí 一 yī - - 宋 sòng 琬 wǎn
洞 dòng 壑 hè 迷 mí 青 qīng 霭 ǎi , , 松 sōng 杉 shān 隐 yǐn 白 bái 毫 háo 。 。
客 kè 来 lái 秋 qiū 已 yǐ 尽 jǐn , , 坐 zuò 久 jiǔ 月 yuè 初 chū 高 gāo 。 。
天 tiān 外 wài 群 qún 峰 fēng 小 xiǎo , , 云 yún 端 duān 板 bǎn 屋 wū 牢 láo 。 。
明 míng 朝 cháo 临 lín 绝 jué 顶 dǐng , , 筋 jīn 力 lì 未 wèi 辞 cí 劳 láo 。 。
宿鸡山寺 其一。清代。宋琬。洞壑迷青霭,松杉隐白毫。 客来秋已尽,坐久月初高。 天外群峰小,云端板屋牢。 明朝临绝顶,筋力未辞劳。