攸 yōu 宁 níng 庵 ān - - 薛 xuē 玄 xuán 曦 xī
高 gāo 兴 xìng 何 hé 如 rú 向 xiàng 子 zǐ 平 píng , , 男 nán 昏 hūn 女 nǚ 嫁 jià 一 yī 身 shēn 轻 qīng 。 。
白 bái 云 yún 在 zài 望 wàng 频 pín 登 dēng 陇 lǒng , , 黄 huáng 发 fà 为 wéi 期 qī 少 shǎo 入 rù 城 chéng 。 。
茧 jiǎn 室 shì 已 yǐ 营 yíng 身 shēn 后 hòu 计 jì , , 凤 fèng 笙 shēng 时 shí 听 tīng 月 yuè 中 zhōng 声 shēng 。 。
江 jiāng 淮 huái 十 shí 载 zài 风 fēng 尘 chén 满 mǎn , , 回 huí 首 shǒu 谁 shuí 应 yīng 似 shì 独 dú 醒 xǐng 。 。
攸宁庵。元代。薛玄曦。高兴何如向子平,男昏女嫁一身轻。 白云在望频登陇,黄发为期少入城。 茧室已营身后计,凤笙时听月中声。 江淮十载风尘满,回首谁应似独醒。