和 hé 曾 céng 体 tǐ 仁 rén 赏 shǎng 菊 jú 分 fēn 得 de 人 rén 字 zì - - 沈 shěn 光 guāng 文 wén
孤 gū 芳 fāng 独 dú 出 chū 绝 jué 纤 xiān 尘 chén , , 冷 lěng 向 xiàng 闲 xián 中 zhōng 老 lǎo 此 cǐ 身 shēn 。 。
赏 shǎng 并 bìng 高 gāo 朋 péng 欢 huān 不 bù 极 jí , , 时 shí 当 dàng 晚 wǎn 季 jì 傲 ào 为 wéi 真 zhēn 。 。
新 xīn 题 tí 遍 biàn 咏 yǒng 偏 piān 催 cuī 我 wǒ , , 半 bàn 醉 zuì 高 gāo 歌 gē 欲 yù 效 xiào 人 rén 。 。
子 zǐ 夜 yè 月 yuè 明 míng 凄 qī 绝 jué 处 chù , , 满 mǎn 丛 cóng 寒 hán 露 lù 不 bù 知 zhī 春 chūn 。 。
和曾体仁赏菊分得人字。清代。沈光文。孤芳独出绝纤尘,冷向闲中老此身。 赏并高朋欢不极,时当晚季傲为真。 新题遍咏偏催我,半醉高歌欲效人。 子夜月明凄绝处,满丛寒露不知春。