春 chūn 申 shēn 里 lǐ - - 汪 wāng 中 zhōng
郢 yǐng 都 dū 徙 xǐ 后 hòu 势 shì 犹 yóu 强 qiáng , , 封 fēng 邑 yì 江 jiāng 东 dōng 见 jiàn 井 jǐng 疆 jiāng 。 。
岂 qǐ 谓 wèi 上 shàng 书 shū 归 guī 质 zhì 子 zǐ , , 终 zhōng 思 sī 当 dāng 国 guó 代 dài 孱 càn 王 wáng 。 。
青 qīng 山 shān 冰 bīng 雪 xuě 春 chūn 流 liú 远 yuǎn , , 乔 qiáo 木 mù 歌 gē 钟 zhōng 故 gù 里 lǐ 荒 huāng 。 。
回 huí 首 shǒu 棘 jí 门 mén 无 wú 望 wàng 祸 huò , , 可 kě 怜 lián 珠 zhū 履 lǚ 满 mǎn 君 jūn 堂 táng 。 。
春申里。清代。汪中。郢都徙后势犹强,封邑江东见井疆。 岂谓上书归质子,终思当国代孱王。 青山冰雪春流远,乔木歌钟故里荒。 回首棘门无望祸,可怜珠履满君堂。