失 shī 题 tí 其 qí 一 yī - - 汪 wāng 中 zhōng
西 xī 风 fēng 官 guān 阁 gé 别 bié 平 píng 津 jīn , , 醉 zuì 酒 jiǔ 怀 huái 恩 ēn 一 yī 怆 chuàng 神 shén 。 。
举 jǔ 世 shì 孤 gū 寒 hán 皆 jiē 托 tuō 命 mìng , , 如 rú 公 gōng 爱 ài 养 yǎng 更 gèng 无 wú 人 rén 。 。
山 shān 林 lín 纵 zòng 未 wèi 成 chéng 长 zhǎng 往 wǎng , , 沟 gōu 壑 hè 应 yīng 能 néng 脱 tuō 此 cǐ 身 shēn 。 。
反 fǎn 恨 hèn 南 nán 游 yóu 为 wèi 日 rì 晚 wǎn , , 当 dāng 年 nián 负 fù 米 mǐ 最 zuì 伤 shāng 贫 pín 。 。
失题 其一。清代。汪中。西风官阁别平津,醉酒怀恩一怆神。 举世孤寒皆托命,如公爱养更无人。 山林纵未成长往,沟壑应能脱此身。 反恨南游为日晚,当年负米最伤贫。