春 chūn 日 rì 登 dēng 黔 qián 灵 líng 山 shān - - 花 huā 杰 jié
拨 bō 云 yún 攀 pān 磴 dèng 践 jiàn 莓 méi 苔 tái , , 小 xiǎo 憩 qì 孤 gū 亭 tíng 四 sì 望 wàng 开 kāi 。 。
白 bái 鹿 lù 竟 jìng 随 suí 僧 sēng 老 lǎo 去 qù , , 青 qīng 山 shān 依 yī 旧 jiù 我 wǒ 归 guī 来 lái 。 。
泉 quán 流 liú 仍 réng 绕 rào 千 qiān 层 céng 塔 tǎ , , 春 chūn 到 dào 新 xīn 添 tiān 几 jǐ 树 shù 梅 méi 。 。
到 dào 此 cǐ 风 fēng 尘 chén 机 jī 已 yǐ 息 xī , , 置 zhì 身 shēn 高 gāo 处 chù 即 jí 蓬 péng 莱 lái 。 。
春日登黔灵山。清代。花杰。拨云攀磴践莓苔,小憩孤亭四望开。 白鹿竟随僧老去,青山依旧我归来。 泉流仍绕千层塔,春到新添几树梅。 到此风尘机已息,置身高处即蓬莱。