秦 qín 淮 huái 春 chūn 泛 fàn - - 沈 shěn 初 chū
雪 xuě 色 sè 单 dān 衫 shān 污 wū 酒 jiǔ 红 hóng , , 客 kè 愁 chóu 一 yí 路 lù 棹 zhào 声 shēng 中 zhōng 。 。
诗 shī 情 qíng 添 tiān 似 shì 桃 táo 花 huā 水 shuǐ , , 春 chūn 梦 mèng 轻 qīng 于 yú 柳 liǔ 絮 xù 风 fēng 。 。
绿 lǜ 野 yě 亭 tíng 台 tái 千 qiān 里 lǐ 隔 gé , , 碧 bì 城 chéng 消 xiāo 息 xī 几 jǐ 时 shí 通 tōng 。 。
江 jiāng 流 liú 不 bù 逐 zhú 征 zhēng 帆 fān 去 qù , , 却 què 与 yú 人 rén 心 xīn 只 zhǐ 向 xiàng 东 dōng 。 。
秦淮春泛。清代。沈初。雪色单衫污酒红,客愁一路棹声中。 诗情添似桃花水,春梦轻于柳絮风。 绿野亭台千里隔,碧城消息几时通。 江流不逐征帆去,却与人心只向东。