出 chū 西 xī 便 biàn 门 mén 至 zhì 丰 fēng 台 tái - - 汪 wāng 琬 wǎn
东 dōng 风 fēng 又 yòu 见 jiàn 一 yī 回 huí 新 xīn , , 偶 ǒu 趁 chèn 莺 yīng 声 shēng 上 shàng 软 ruǎn 轮 lún 。 。
芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ 于 yú 南 nán 浦 pǔ 水 shuǐ , , 桃 táo 花 huā 红 hóng 似 shì 去 qù 年 nián 人 rén 。 。
几 jǐ 家 jiā 篱 lí 落 luò 鸡 jī 催 cuī 午 wǔ , , 十 shí 亩 mǔ 陂 bēi 塘 táng 燕 yàn 蹴 cù 尘 chén 。 。
檀 tán 板 bǎn 金 jīn 尊 zūn 随 suí 地 dì 好 hǎo , , 不 bù 须 xū 料 liào 理 lǐ 欲 yù 归 guī 身 shēn 。 。
出西便门至丰台。清代。汪琬。东风又见一回新,偶趁莺声上软轮。 芳草绿于南浦水,桃花红似去年人。 几家篱落鸡催午,十亩陂塘燕蹴尘。 檀板金尊随地好,不须料理欲归身。