苕 sháo 华 huá 书 shū 屋 wū 中 zhōng 睡 shuì 起 qǐ - - 汪 wāng 琬 wǎn
栖 qī 身 shēn 一 yī 几 jǐ 一 yī 藤 téng 床 chuáng , , 睡 shuì 足 zú 那 nǎ 知 zhī 昼 zhòu 漏 lòu 长 zhǎng 。 。
砚 yàn 润 rùn 溶 róng 溶 róng 储 chǔ 剩 shèng 沈 shěn , , 炉 lú 温 wēn 细 xì 细 xì 袅 niǎo 残 cán 香 xiāng 。 。
骤 zhòu 欢 huān 鸠 jiū 语 yǔ 先 xiān 疑 yí 雨 yǔ , , 乍 zhà 转 zhuǎn 桐 tóng 阴 yīn 顿 dùn 觉 jué 凉 liáng 。 。
卜 bo 筑 zhù 任 rèn 渠 qú 城 chéng 市 shì 近 jìn , , 安 ān 心 xīn 已 yǐ 竟 jìng 恰 qià 相 xiāng 忘 wàng 。 。
苕华书屋中睡起。清代。汪琬。栖身一几一藤床,睡足那知昼漏长。 砚润溶溶储剩沈,炉温细细袅残香。 骤欢鸠语先疑雨,乍转桐阴顿觉凉。 卜筑任渠城市近,安心已竟恰相忘。