登 dēng 姑 gū 苏 sū 城 chéng 楼 lóu - - 言 yán 然 rán
雉 zhì 堞 dié 晴 qíng 开 kāi 倚 yǐ 碧 bì 空 kōng , , 百 bǎi 花 huā 深 shēn 处 chù 馆 guǎn 娃 wá 宫 gōng 。 。
美 měi 人 rén 歌 gē 舞 wǔ 流 liú 云 yún 外 wài , , 相 xiàng 国 guó 祠 cí 堂 táng 落 luò 照 zhào 中 zhōng 。 。
野 yě 烧 shāo 烟 yān 荒 huāng 迷 mí 远 yuǎn 树 shù , , 寒 hán 江 jiāng 沙 shā 涨 zhǎng 起 qǐ 长 cháng 风 fēng 。 。
多 duō 情 qíng 独 dú 有 yǒu 青 qīng 青 qīng 草 cǎo , , 引 yǐn 得 de 牛 niú 羊 yáng 一 yī 径 jìng 通 tōng 。 。
登姑苏城楼。清代。言然。雉堞晴开倚碧空,百花深处馆娃宫。 美人歌舞流云外,相国祠堂落照中。 野烧烟荒迷远树,寒江沙涨起长风。 多情独有青青草,引得牛羊一径通。