次 cì 《 《 藤 téng 花 huā 厅 tīng 》 》 韵 yùn - - 周 zhōu 起 qǐ 渭 wèi
竹 zhú 埤 pí 槐 huái 院 yuàn 古 gǔ 藤 téng 垂 chuí , , 阅 yuè 世 shì 苍 cāng 茫 máng 不 bù 自 zì 知 zhī 。 。
浓 nóng 结 jié 绣 xiù 帏 wéi 遮 zhē 晓 xiǎo 日 rì , , 乱 luàn 牵 qiān 珠 zhū 琲 bèi 飏 yáng 春 chūn 飔 sī 。 。
尚 shàng 书 shū 屡 lǚ 叶 yè 经 jīng 行 xíng 地 dì , , 大 dà 雅 yá 新 xīn 音 yīn 举 jǔ 世 shì 师 shī 。 。
更 gèng 上 shàng 沙 shā 堤 dī 寻 xún 凤 fèng 阁 gé , , 紫 zǐ 薇 wēi 花 huā 好 hǎo 似 sì 当 dāng 时 shí 。 。
次《藤花厅》韵。清代。周起渭。竹埤槐院古藤垂,阅世苍茫不自知。 浓结绣帏遮晓日,乱牵珠琲飏春飔。 尚书屡叶经行地,大雅新音举世师。 更上沙堤寻凤阁,紫薇花好似当时。