雁 yàn 宾 bīn - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
地 dì 北 běi 天 tiān 南 nán 万 wàn 里 lǐ 身 shēn , , 惊 jīng 寒 hán 昨 zuó 夜 yè 过 guò 边 biān 城 chéng 。 。
暂 zàn 随 suí 沙 shā 漠 mò 秋 qiū 来 lái 梦 mèng , , 留 liú 得 dé 湘 xiāng 江 jiāng 社 shè 后 hòu 春 chūn 。 。
水 shuǐ 宿 sù 云 yún 飞 fēi 同 tóng 是 shì 客 kè , , 风 fēng 嘹 liáo 月 yuè 唳 lì 自 zì 相 xiāng 亲 qīn 。 。
荒 huāng 汀 tīng 断 duàn 渚 zhǔ 年 nián 年 nián 路 lù , , 应 yīng 认 rèn 芦 lú 花 huā 作 zuò 主 zhǔ 人 rén 。 。
雁宾。元代。谢宗可。地北天南万里身,惊寒昨夜过边城。 暂随沙漠秋来梦,留得湘江社后春。 水宿云飞同是客,风嘹月唳自相亲。 荒汀断渚年年路,应认芦花作主人。