雁 yàn 字 zì - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
芦 lú 花 huā 月 yuè 底 dǐ 寄 jì 秋 qiū 情 qíng , , 阵 zhèn 影 yǐng 南 nán 飞 fēi 势 shì 不 bù 停 tíng 。 。
一 yī 画 huà 写 xiě 开 kāi 湘 xiāng 水 shuǐ 碧 bì , , 半 bàn 行 xíng 草 cǎo 破 pò 楚 chǔ 天 tiān 青 qīng 。 。
云 yún 笺 jiān 冷 lěng 印 yìn 虫 chóng 书 shū 迹 jī , , 烟 yān 墨 mò 浓 nóng 模 mó 鸟 niǎo 篆 zhuàn 形 xíng 。 。
题 tí 尽 jǐn 子 zi 卿 qīng 心 xīn 事 shì 苦 kǔ , , 断 duàn 文 wén 无 wú 数 shǔ 落 luò 寒 hán 汀 tīng 。 。
雁字。元代。谢宗可。芦花月底寄秋情,阵影南飞势不停。 一画写开湘水碧,半行草破楚天青。 云笺冷印虫书迹,烟墨浓模鸟篆形。 题尽子卿心事苦,断文无数落寒汀。