霜 shuāng 花 huā - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
粲 càn 粲 càn 璚 qióng 英 yīng 借 jiè 露 lù 浮 fú , , 日 rì 高 gāo 还 hái 付 fù 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 。 。
剪 jiǎn 裁 cái 应 yīng 费 fèi 金 jīn 神 shén 巧 qiǎo , , 开 kāi 落 luò 从 cóng 教 jiào 玉 yù 女 nǚ 愁 chóu 。 。
有 yǒu 艳 yàn 淡 dàn 妆 zhuāng 宫 gōng 瓦 wǎ 晓 xiǎo , , 无 wú 香 xiāng 寒 hán 压 yà 板 bǎn 桥 qiáo 秋 qiū 。 。
五 wǔ 更 gēng 不 bù 怕 pà 楼 lóu 头 tóu 角 jiǎo , , 吹 chuī 到 dào 梅 méi 花 huā 特 tè 地 dì 稠 chóu 。 。
霜花。元代。谢宗可。粲粲璚英借露浮,日高还付水东流。 剪裁应费金神巧,开落从教玉女愁。 有艳淡妆宫瓦晓,无香寒压板桥秋。 五更不怕楼头角,吹到梅花特地稠。