砚 yàn 冰 bīng - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
裂 liè 地 dì 层 céng 阴 yīn 透 tòu 马 mǎ 肝 gān , , 墨 mò 花 huā 含 hán 冻 dòng 锁 suǒ 毫 háo 端 duān 。 。
一 yī 泓 hóng 晓 xiǎo 色 sè 玄 xuán 霜 shuāng 重 zhòng , , 半 bàn 夜 yè 天 tiān 风 fēng 黑 hēi 水 shuǐ 乾 gān 。 。
沼 zhǎo 面 miàn 烟 yān 凝 níng 星 xīng 影 yǐng 暗 àn , , 潭 tán 心 xīn 云 yún 翳 yì 玉 yù 光 guāng 寒 hán 。 。
便 biàn 将 jiāng 呵 ā 作 zuò 清 qīng 泠 líng 雨 yǔ , , 笔 bǐ 扫 sǎo 人 rén 间 jiān 酷 kù 暑 shǔ 残 cán 。 。
砚冰。元代。谢宗可。裂地层阴透马肝,墨花含冻锁毫端。 一泓晓色玄霜重,半夜天风黑水乾。 沼面烟凝星影暗,潭心云翳玉光寒。 便将呵作清泠雨,笔扫人间酷暑残。