雪 xuě 煎 jiān 茶 chá - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
夜 yè 扫 sǎo 寒 hán 英 yīng 煮 zhǔ 绿 lǜ 尘 chén , , 松 sōng 风 fēng 入 rù 鼎 dǐng 更 gèng 清 qīng 新 xīn 。 。
月 yuè 团 tuán 影 yǐng 落 luò 银 yín 河 hé 水 shuǐ , , 云 yún 脚 jiǎo 香 xiāng 融 róng 玉 yù 树 shù 春 chūn 。 。
陆 lù 井 jǐng 有 yǒu 泉 quán 应 yīng 近 jìn 俗 sú , , 陶 táo 家 jiā 无 wú 酒 jiǔ 未 wèi 为 wèi 贫 pín 。 。
诗 shī 脾 pí 夺 duó 尽 jǐn 丰 fēng 年 nián 瑞 ruì , , 分 fēn 付 fù 蓬 péng 莱 lái 顶 dǐng 上 shàng 人 rén 。 。
雪煎茶。元代。谢宗可。夜扫寒英煮绿尘,松风入鼎更清新。 月团影落银河水,云脚香融玉树春。 陆井有泉应近俗,陶家无酒未为贫。 诗脾夺尽丰年瑞,分付蓬莱顶上人。