卖 mài 花 huā 声 shēng - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
春 chūn 光 guāng 叫 jiào 遍 biàn 费 fèi 千 qiān 金 jīn , , 紫 zǐ 韵 yùn 红 hóng 腔 qiāng 细 xì 细 xì 吟 yín 。 。
几 jǐ 处 chù 又 yòu 惊 jīng 游 yóu 冶 yě 梦 mèng , , 谁 shuí 家 jiā 不 bù 动 dòng 惜 xī 芳 fāng 心 xīn 。 。
暗 àn 穿 chuān 红 hóng 雾 wù 楼 lóu 台 tái 晓 xiǎo , , 清 qīng 逐 zhú 香 xiāng 风 fēng 巷 xiàng 陌 mò 深 shēn 。 。
妆 zhuāng 镜 jìng 美 měi 人 rén 听 tīng 未 wèi 了 liǎo , , 绣 xiù 帘 lián 低 dī 揭 jiē 画 huà 檐 yán 阴 yīn 。 。
卖花声。元代。谢宗可。春光叫遍费千金,紫韵红腔细细吟。 几处又惊游冶梦,谁家不动惜芳心。 暗穿红雾楼台晓,清逐香风巷陌深。 妆镜美人听未了,绣帘低揭画檐阴。