过 guò 万 wàn 柳 liǔ 堂 táng 有 yǒu 感 gǎn - - 孟 mèng 淦 gàn
当 dāng 年 nián 万 wàn 柳 liǔ 壮 zhuàng 金 jīn 台 tái , , 此 cǐ 日 rì 空 kōng 堂 táng 遍 biàn 草 cǎo 莱 lái 。 。
偶 ǒu 有 yǒu 客 kè 从 cóng 三 sān 径 jìng 过 guò , , 绝 jué 无 wú 人 rén 处 chù 一 yī 花 huā 开 kāi 。 。
莺 yīng 啼 tí 杂 zá 树 shù 春 chūn 将 jiāng 暮 mù , , 风 fēng 满 mǎn 危 wēi 楼 lóu 雨 yǔ 欲 yù 来 lái 。 。
不 bù 尽 jìn 深 shēn 情 qíng 凭 píng 吊 diào 里 lǐ , , 鞭 biān 丝 sī 帽 mào 影 yǐng 暂 zàn 徘 pái 徊 huái 。 。
过万柳堂有感。清代。孟淦。当年万柳壮金台,此日空堂遍草莱。 偶有客从三径过,绝无人处一花开。 莺啼杂树春将暮,风满危楼雨欲来。 不尽深情凭吊里,鞭丝帽影暂徘徊。