松 sōng 化 huà 石 shí - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
苔 tái 根 gēn 藓 xiǎn 干 gàn 势 shì 棱 léng 嶒 céng , , 不 bù 向 xiàng 山 shān 中 zhōng 变 biàn 茯 fú 苓 líng 。 。
傲 ào 雪 xuě 心 xīn 顽 wán 龙 lóng 蜕 tuì 骨 gǔ , , 啸 xiào 风 fēng 声 shēng 断 duàn 虎 hǔ 留 liú 形 xíng 。 。
特 tè 坚 jiān 节 jié 操 cāo 磨 mó 今 jīn 古 gǔ , , 肯 kěn 献 xiàn 瑰 guī 奇 qí 列 liè 丙 bǐng 丁 dīng 。 。
底 dǐ 用 yòng 区 qū 区 qū 梁 liáng 栋 dòng 具 jù , , 直 zhí 须 xū 炼 liàn 补 bǔ 老 lǎo 天 tiān 青 qīng 。 。
松化石。元代。谢宗可。苔根藓干势棱嶒,不向山中变茯苓。 傲雪心顽龙蜕骨,啸风声断虎留形。 特坚节操磨今古,肯献瑰奇列丙丁。 底用区区梁栋具,直须炼补老天青。