题 tí 沈 shěn 竹 zhú 斋 zhāi 太 tài 守 shǒu 夫 fū 人 rén 慈 cí 晖 huī 馆 guǎn 诗 shī 草 cǎo - - 宗 zōng 粲 càn
文 wén 字 zì 流 liú 真 zhēn 性 xìng , , 难 nán 忘 wàng 白 bái 发 fà 亲 qīn 。 。
年 nián 华 huá 花 huā 信 xìn 短 duǎn , , 才 cái 调 diào 玉 yù 台 tái 新 xīn 。 。
珠 zhū 佩 pèi 杳 yǎo 如 rú 梦 mèng , , 锦 jǐn 囊 náng 空 kōng 自 zì 春 chūn 。 。
仙 xiān 郎 láng 腰 yāo 已 yǐ 瘦 shòu , , 披 pī 读 dú 更 gèng 伤 shāng 神 shén 。 。
题沈竹斋太守夫人慈晖馆诗草。清代。宗粲。文字流真性,难忘白发亲。 年华花信短,才调玉台新。 珠佩杳如梦,锦囊空自春。 仙郎腰已瘦,披读更伤神。