因 yīn 延 yán 卿 qīng 寄 jì 秦 qín 尧 yáo 臣 chén 其 qí 一 yī - - 范 fàn 当 dāng 世 shì
肝 gān 膈 gé 烦 fán 忧 yōu 不 bù 可 kě 名 míng , , 晓 xiǎo 来 lái 河 hé 上 shàng 泥 ní 人 rén 行 xíng 。 。
数 shù 诗 shī 聊 liáo 付 fù 江 jiāng 关 guān 去 qù , , 万 wàn 里 lǐ 如 rú 闻 wén 草 cǎo 木 mù 声 shēng 。 。
海 hǎi 内 nèi 思 sī 君 jūn 存 cún 畏 wèi 友 yǒu , , 田 tián 间 jiān 齿 chǐ 我 wǒ 愧 kuì 书 shū 生 shēng 。 。
秦 qín 淮 huái 一 yī 醉 zuì 无 wú 相 xiāng 问 wèn , , 抚 fǔ 景 jǐng 难 nán 言 yán 别 bié 后 hòu 情 qíng 。 。
因延卿寄秦尧臣 其一。清代。范当世。肝膈烦忧不可名,晓来河上泥人行。 数诗聊付江关去,万里如闻草木声。 海内思君存畏友,田间齿我愧书生。 秦淮一醉无相问,抚景难言别后情。