八 bā 月 yuè 十 shí 四 sì 夜 yè 拔 bá 可 kě 宅 zhái 中 zhōng 露 lù 台 tái - - 林 lín 旭 xù
家 jiā 山 shān 风 fēng 物 wù 别 bié 成 chéng 忘 wàng , , 良 liáng 夜 yè 乘 chéng 高 gāo 试 shì 一 yī 望 wàng 。 。
月 yuè 静 jìng 方 fāng 知 zhī 双 shuāng 塔 tǎ 闹 nào , , 雾 wù 低 dī 惟 wéi 觉 jué 满 mǎn 城 chéng 香 xiāng 。 。
惊 jīng 枝 zhī 群 qún 鸟 niǎo 难 nán 安 ān 梦 mèng , , 闻 wén 笛 dí 离 lí 人 rén 易 yì 断 duàn 肠 cháng 。 。
直 zhí 恨 hèn 清 qīng 辉 huī 同 tóng 万 wàn 里 lǐ , , 谁 shuí 言 yán 秋 qiū 思 sī 在 zài 他 tā 乡 xiāng 。 。
八月十四夜拔可宅中露台。清代。林旭。家山风物别成忘,良夜乘高试一望。 月静方知双塔闹,雾低惟觉满城香。 惊枝群鸟难安梦,闻笛离人易断肠。 直恨清辉同万里,谁言秋思在他乡。