胜 shèng 禅 chán 人 rén 游 yóu 庐 lú 山 shān - - 释 shì 英 yīng
飘 piāo 然 rán 庐 lú 岳 yuè 去 qù , , 破 pò 衲 nà 共 gòng 枯 kū 藤 téng 。 。
此 cǐ 地 dì 山 shān 林 lín 胜 shèng , , 令 lìng 人 rén 肌 jī 骨 gǔ 清 qīng 。 。
莲 lián 开 kāi 千 qiān 柄 bǐng 雪 xuě , , 瀑 pù 挂 guà 一 yī 条 tiáo 冰 bīng 。 。
五 wǔ 老 lǎo 如 rú 相 xiāng 见 jiàn , , 烦 fán 君 jūn 为 wèi 寄 jì 声 shēng 。 。
胜禅人游庐山。元代。释英。飘然庐岳去,破衲共枯藤。 此地山林胜,令人肌骨清。 莲开千柄雪,瀑挂一条冰。 五老如相见,烦君为寄声。