闻 wén 落 luò 叶 yè 声 shēng 有 yǒu 感 gǎn - - 金 jīn 和 hé
夜 yè 夜 yè 空 kōng 阶 jiē 落 luò 叶 yè 横 héng , , 因 yīn 风 fēng 随 suí 处 chù 答 dá 虫 chóng 鸣 míng 。 。
纸 zhǐ 窗 chuāng 如 rú 墨 mò 每 měi 疑 yí 雨 yǔ , , 华 huá 发 fà 成 chéng 丝 sī 是 shì 此 cǐ 声 shēng 。 。
兰 lán 芷 zhǐ 江 jiāng 边 biān 迁 qiān 客 kè 泪 lèi , , 蘼 mí 芜 wú 山 shān 下 xià 故 gù 人 rén 情 qíng 。 。
飘 piāo 零 líng 自 zì 分 fēn 无 wú 归 guī 日 rì , , 略 lüè 向 xiàng 歧 qí 途 tú 诉 sù 不 bù 平 píng 。 。
闻落叶声有感。清代。金和。夜夜空阶落叶横,因风随处答虫鸣。 纸窗如墨每疑雨,华发成丝是此声。 兰芷江边迁客泪,蘼芜山下故人情。 飘零自分无归日,略向歧途诉不平。