读 dú 李 lǐ 义 yì 山 shān 诗 shī - - 金 jīn 学 xué 莲 lián
当 dāng 途 tú 不 bù 知 zhī 才 cái , , 辄 zhé 复 fù 诋 dǐ 其 qí 行 xíng 。 。
丛 cóng 台 tái 多 duō 妙 miào 喻 yù , , 风 fēng 雅 yǎ 未 wèi 为 wèi 病 bìng 。 。
温 wēn 段 duàn 虽 suī 同 tóng 工 gōng , , 弱 ruò 靡 mí 难 nán 一 yī 振 zhèn 。 。
后 hòu 来 lái 西 xī 昆 kūn 体 tǐ , , 乃 nǎi 以 yǐ 清 qīng 丽 lì 胜 shèng 。 。
读李义山诗。清代。金学莲。当途不知才,辄复诋其行。 丛台多妙喻,风雅未为病。 温段虽同工,弱靡难一振。 后来西昆体,乃以清丽胜。