次 cì 韵 yùn 李 lǐ 石 shí 桐 tóng 山 shān 人 rén 夜 yè 坐 zuò 闻 wén 远 yuǎn 水 shuǐ 声 shēng - - 金 jīn 逸 yì
何 hé 处 chǔ 发 fā 空 kōng 响 xiǎng , , 迢 tiáo 迢 tiáo 远 yuǎn 水 shuǐ 声 shēng 。 。
窗 chuāng 虚 xū 来 lái 断 duàn 续 xù , , 风 fēng 定 dìng 去 qù 分 fēn 明 míng 。 。
过 guò 石 shí 藓 xiǎn 花 huā 冷 lěng , , 到 dào 溪 xī 鸥 ōu 梦 mèng 清 qīng 。 。
夜 yè 阑 lán 浑 hún 不 bù 寐 mèi , , 倾 qīng 听 tīng 道 dào 心 xīn 生 shēng 。 。
次韵李石桐山人夜坐闻远水声。清代。金逸。何处发空响,迢迢远水声。 窗虚来断续,风定去分明。 过石藓花冷,到溪鸥梦清。 夜阑浑不寐,倾听道心生。