响 xiǎng 铃 líng 坟 fén - - 金 jīn 德 dé 舆 yú
南 nán 渡 dù 诸 zhū 陵 líng 草 cǎo 木 mù 空 kōng , , 一 yī 抔 póu 犹 yóu 得 dé 瘗 yì 蒿 hāo 蓬 péng 。 。
荒 huāng 丘 qiū 白 bái 骨 gǔ 魂 hún 休 xiū 怨 yuàn , , 去 qù 国 guó 青 qīng 衣 yī 恨 hèn 未 wèi 穷 qióng 。 。
泪 lèi 尽 jǐn 铜 tóng 仙 xiān 非 fēi 汉 hàn 阙 quē , , 歌 gē 残 cán 《 《 玉 yù 树 shù 》 》 恺 kǎi 陈 chén 宫 gōng 。 。
夜 yè 乌 wū 啼 tí 歇 xiē 秋 qiū 虫 chóng 死 sǐ , , 剩 shèng 有 yǒu 铃 líng 声 shēng 咽 yàn 晓 xiǎo 风 fēng 。 。
响铃坟。清代。金德舆。南渡诸陵草木空,一抔犹得瘗蒿蓬。 荒丘白骨魂休怨,去国青衣恨未穷。 泪尽铜仙非汉阙,歌残《玉树》恺陈宫。 夜乌啼歇秋虫死,剩有铃声咽晓风。