城 chéng 头 tóu 望 wàng 夕 xī 阳 yáng 西 xī 没 méi 感 gǎn 赋 fù - - 俞 yú 明 míng 震 zhèn
为 wèi 愿 yuàn 残 cán 阳 yáng 堕 duò 地 dì 迟 chí , , 望 wàng 中 zhōng 灯 dēng 火 huǒ 转 zhuǎn 迷 mí 离 lí 。 。
群 qún 山 shān 偃 yǎn 蹇 jiǎn 都 dōu 能 néng 隐 yǐn , , 双 shuāng 雁 yàn 回 huí 翔 xiáng 何 hé 所 suǒ 悲 bēi 。 。
一 yī 暝 míng 欲 yù 收 shōu 江 jiāng 海 hǎi 去 qù , , 回 huí 头 tóu 如 rú 接 jiē 混 hùn 茫 máng 时 shí 。 。
篱 lí 边 biān 剩 shèng 有 yǒu 微 wēi 光 guāng 在 zài , , 珍 zhēn 重 zhòng 秋 qiū 心 xīn 好 hǎo 自 zì 持 chí 。 。
城头望夕阳西没感赋。清代。俞明震。为愿残阳堕地迟,望中灯火转迷离。 群山偃蹇都能隐,双雁回翔何所悲。 一暝欲收江海去,回头如接混茫时。 篱边剩有微光在,珍重秋心好自持。