过 guò 松 sōng 江 jiāng 诗 shī - - 顾 gù 观 guān
吴 wú 淞 sōng 三 sān 万 wàn 六 liù 千 qiān 顷 qǐng , , 震 zhèn 泽 zé 与 yǔ 之 zhī 俱 jù 渺 miǎo 茫 máng 。 。
鸿 hóng 雁 yàn 一 yī 声 shēng 天 tiān 接 jiē 水 shuǐ , , 蒹 jiān 葭 jiā 八 bā 月 yuè 露 lù 为 wèi 霜 shuāng 。 。
秋 qiū 风 fēng 漫 màn 引 yǐn 渔 yú 人 rén 笛 dí , , 落 luò 日 rì 偏 piān 惊 jīng 贾 gǔ 客 kè 航 háng 。 。
三 sān 十 shí 年 nián 前 qián 此 cǐ 来 lái 往 wǎng , , 尘 chén 缨 yīng 犹 yóu 未 wèi 濯 zhuó 沧 cāng 浪 láng 。 。
过松江诗。元代。顾观。吴淞三万六千顷,震泽与之俱渺茫。 鸿雁一声天接水,蒹葭八月露为霜。 秋风漫引渔人笛,落日偏惊贾客航。 三十年前此来往,尘缨犹未濯沧浪。