汉 hàn 上 shàng 赠 zèng 查 chá 韬 tāo 荒 huāng - - 柯 kē 崇 chóng 朴 pǔ
我 wǒ 从 cóng 蓟 jì 北 běi 千 qiān 山 shān 至 zhì , , 君 jūn 自 zì 滇 diān 南 nán 万 wàn 里 lǐ 来 lái 。 。
乡 xiāng 思 sī 尚 shàng 悲 bēi 吴 wú 苑 yuàn 隔 gé , , 客 kè 愁 chóu 且 qiě 向 xiàng 汉 hàn 江 jiāng 开 kāi 。 。
薰 xūn 风 fēng 到 dào 处 chù 迷 mí 芳 fāng 草 cǎo , , 玉 yù 笛 dí 吹 chuī 残 cán 怨 yuàn 落 luò 梅 méi 。 。
漫 màn 道 dào 相 xiāng 逢 féng 始 shǐ 倾 qīng 盖 gài , , 十 shí 年 nián 早 zǎo 识 shí 子 zi 云 yún 才 cái 。 。
汉上赠查韬荒。清代。柯崇朴。我从蓟北千山至,君自滇南万里来。 乡思尚悲吴苑隔,客愁且向汉江开。 薰风到处迷芳草,玉笛吹残怨落梅。 漫道相逢始倾盖,十年早识子云才。